Chuyển đến nội dung chính

Review Trạm tín hiệu số 23 của Hugh Howey (viết bởi Phan Quỳnh Lê)


(4/5 sao)

Cuốn này mình đọc lâu lắc rồi, nhưng vì nó không có khía cạnh xuất sắc vượt trội và không đem lại cảm xúc mạnh nên khó viết review quá.

Đây là cuốn tiểu thuyết xoay quanh một thanh niên bị sang chấn tâm lý sau khi tham chiến. Ngay khi được phong tặng danh hiệu anh hùng chiến tranh, anh liền xin giải ngũ để ra gác hải đăng ở một chốn hẻo lánh. Ngờ đâu cuộc chiến mà anh ngỡ đã bỏ lại phía xa vẫn tiếp tục bám theo anh đến tận nơi trú ẩn mới. Pha chút khoa học viễn tưởng vào cốt truyện trên (đặt ngọn hải đăng ở một xó thiên hà để dẫn đường cho tàu vũ trụ, mở rộng quy mô cuộc chiến lên chiến tranh liên hành tinh,...) ta có Trạm tín hiệu số 23. Tuy vậy, các yếu tố công nghệ khoa học khá nhẹ nhàng và không ảnh hưởng nhiều đến cốt truyện.

Phải nói là Hugh Howey viết **Trạm tín hiệu số 23 **rất khéo, ông biết cách cân bằng các yếu tố tâm lý-hành động, tình yêu-chiến tranh, thế giới quan của nhân vật chính-thế giới bên ngoài, buồn thảm-hài hước,... Chúng đan xen nhau qua các chương và được điều hòa hợp lý để không ngả quá về một phía. Mới chương trước, ta còn bị tác giả xát nguyên một củ hành tây vô mắt thì sang chương sau đã bị thọc lét vào mạn sườn. Ở đầu chương, nhân vật chính còn đang ngồi tự kỷ gặm nhấm nỗi đau thì đến giữa chương, anh này đã phải cầm súng tham gia các phân cảnh hành động kịch tính. Nhìn chung, **Trạm tín hiệu số 23 **giống một cái bánh hamburger đầy đặn với các lớp rau diếp, thịt xay, phô mai và xốt, rất thích hợp với đại chúng (Mình đồ rằng vì thế mà Bookism chọn cuốn này để xuất bản ở Việt Nam - nơi độc giả trẻ hãy còn lạ lẫm với thể loại Sci-fic.)

P/s: Thực ra, mình nghĩ tác giả để kết mở sẽ hay hơn, nhưng làm vậy thì mất dạy quá.

Ảnh được chôm từ fanpage của Bookism.

#review #Trạm_tín_hiệu_số_23 #Hugh_Howey

***


Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.