Hôm qua thấy có bạn đăng bài trong group Nhã Nam mới biết quyển này đã chính thức mở bán rồi. Đinh Tị kín tiếng phết 🐧. Cũng may quyển này đọc dễ nên lướt lại nhanh được để review cho anh em.
🌕 🌕 🌕 🌕 🌕 🌕 🌕 🌑 🌑 🌑
7/10 (nếu qua được 100 trang đầu)
Hoặc
🌕 🌕 🌑 🌑 🌑 🌑 🌑 🌑 🌑 🌑
2/10 (nếu mất kiên nhẫn trước 100 trang đầu)
=====
TL;DR
=====
Sáu Ngày Của Thần Ưng + Source Code. Giải trí
tốt, dù phần đầu rất tạ.
==============
CỐT/VĂN PHONG
==============
Đằng nào quyển này cũng bị bìa, giới thiệu, và
ngay cả cái tiêu đề spoil hết cái twist đầu tiên rồi (chưa kể anh em chắc đọc tầm
10 trang là nhận ra ngay twist đấy là gì), mình cũng sẽ nói thẳng luôn ra: quyển
này xoay quanh việc một giáo sư vật lý tên Jason bị bắt cóc, tống sang một thế
giới song song, nơi cuộc sống của anh bị đảo lộn hết cả. Jason phải loay hoay vừa
bảo vệ bản thân khỏi những mối nguy hiểm trong thế giới mới, vừa phải tìm đường
về nhà.
Cốt truyện không quá sáng tạo, xét trên cả
khía cạnh thriller lẫn khía cạnh Sci Fi (phần Sci Fi bên dưới sẽ nói rõ hơn),
nhưng vẫn được phát triển tốt, đọc không đến nỗi nhàm. Ngoài ra, vì Blake
Crouch có lối viết kiểu như phim hành động, mạch truyện phát triển khá dồn dập,
kịch tính hiếm khi bị chững, kể cả khi đan xen một số cảnh tâm lý nhẹ nhàng hơn
vào, thế nên truyện rất dễ ngấm, có thể đọc vèo vèo cực nhanh. Nếu anh em chẳng
hạn đi tàu đi xe về quê gì đó thì có thể đọc hết luôn trong một chuyến, hoặc
không thì đọc trong một tối là cũng có thể xong hết luôn.
Vấn đề là ông anh hình như đánh giá hơi thấp
IQ của người đọc 🐧.
Như đã nói, quyển này spoil cái twist đầu tiên
của mình ngay từ mấy trang truyện đầu. Bản gốc ít nhất còn úp úp mở mở một tí,
nhưng bản Việt thì phô hẳn ra luôn. Có thể khẳng định là chẳng một ai sờ vào
quyển này mà lại không nhận ra bản chất câu chuyện là gì.
Trừ bro Crouch 🐧.
Ông anh dành nguyên 1/3 quyển truyện ỡm ờ mãi
về việc tôi là ai, đây là đâu, như thể nó là một cái bí mật gì đó rất to tát.
Mình đã 2 lần bỏ ngang quyển này vì thấy đi mãi mà thanh niên cứ rề rà xoáy mãi
vào một thứ nó rất hiển nhiên, và phải đến lần thứ 3 thì mới đọc hết được một
lượt. Một số anh em có thể sẽ nghĩ phần này được viết theo kiểu how-dun-it như
Death Note (tức biết hết thủ phạm là ai rồi, chỉ ngồi xem màn đấu trí giữa
chính/phản diện nữa thôi), nhưng không, Crouch cứ hí hửng bóng gió nháy mắt với
độc giả như thể mình đang nắm giữ bí mật kinh thiên động địa gì đó, và cứ để
Jason chạy loăng quăng như một thằng ba ngơ, để rồi đến phút chót thì giật tung
tấm màn che ra và hét lên rằng, “Surprise, motherlover! Đây là thế giới song
song!”
Hơn trăm trang giấy. Chỉ cho cái twist đấy.
Đến ghẻ còn không ngứa thịt bằng, các ấy ạ.
Tạ ơn Chúa là sau đó thì truyện bắt đầu đi vào
khám phá những thứ thú vị hơn, và quan trọng nhất là chưa được ai đoán ra. Phần
đằng sau này có thể chia làm 2 phần, với phần thứ 2 là khám phá bản chất của
công nghệ mới, và phần thứ 3 là phần đỉnh nhất của cả truyện, bởi vì nó sử dụng
một ý tưởng rất sáng tạo và epic để khép lại câu chuyện. 2 phần này, đặc biệt
là phần 3, đã giúp bù hẳn lại cho cái phần 1 đấy, và anh em hẳn sẽ không thấy
thất vọng (trừ trường hợp quỵ ngã ở đoạn đầu 🐧 ). Vì yếu tố spoiler nặng nên sẽ không bàn sâu vào nó.
================
Ý TƯỞNG/THẾ GIỚI
================
Như mình đã nói, quyển này được xây trên một ý
tưởng nền không có gì là mới mẻ cả. Trên thực tế, nếu anh em đã xem những phim
như Source Code, Frequency, The One, Déjà Vu,… thì cũng đã nắm được ý tưởng của
truyện đại khái sẽ như thế nào rồi. Phần khoa học cũng không có gì đặc biệt lắm,
chỉ là áp dụng ý tưởng con mèo của Schrodinger (khi chưa được quan sát, vật chất
có thể tồn tại đồng thời ở nhiều trạng thái, chẳng hạn vừa sống vừa chết, nhưng
một khi đã được quan sát thì nó sẽ “chọn” một trạng thái duy nhất để tồn tại)
theo một cách khá dễ hiểu để từ đấy xây dựng lên công nghệ nền. Crouch không
quá quan trọng yếu tố khoa học, mà chỉ mượn nó để khám phá bản chất của các lựa
chọn con người đưa ra trong đời. Toàn bộ cái theme này chạy khắp toàn bộ tác phẩm
(kể cả trong cái phần 1 củ lờ), thế nên anh em hãy sẵn sàng tinh thần đọc quyển
này dưới dạng một cuốn tâm lý nhiều hơn là Sci Fi.
Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa là dân mê
khoa học công nghệ sẽ bị thất vọng. Cái phần mô tả bản chất của những thực tại
song song Crouch cũng đầu tư xây dựng khá ngon, đặc biệt khi ta lần đầu tiên được
bước vào cái thế giới ấy và nhìn thấy bản chất lạ lùng của nó. Phần thứ 2 của
truyện có thể coi là lúc sự kỳ diệu của công nghệ thể hiện mạnh mẽ nhất, và anh
em sẽ có mấy pha rất hài lòng. Đặc biệt ở phần thứ 3 của truyện, Crouch có đánh
sâu vào một cái hệ lụy rất hay của thứ công nghệ này, và thực sự sẽ tạo được bất
ngờ cho kể cả những người đã đọc Sci Fi lâu năm nhất.
=========
NHÂN VẬT
=========
Xin mượn lại một câu trong một bài review trước:
Nhân vật trong này ngu vl 🐧.
Truyện kỳ thực chẳng có mấy nhân vật được đầu
tư, mỗi Jason là được chú trọng thôi. Bro này ban đầu được tung hê là một nhà vật
lý thiên tài, cực kỳ có tiềm năng, mỗi tội vì dòng đời xô đẩy nên mới làm giáo
viên quèn tại một trường đại học nhỏ. Tuy nhiên, trong nguyên 1/3 phần đầu của
truyện, Crouch đã tự vả bôm bốp vào mồm mình, bởi vì tớ từ chối tin là có một
người IQ cao hơn nhiệt độ phòng lại có thể ngáo ngơ được đến như thế các ấy ạ 🐧.
Phải đến tận sau cái phần tạ này, sang đến phần
2 thì thanh niên mới bắt đầu lộ chất giáo sư vật lý, và cũng bắt đầu có nhiều
cái chiêm nghiệm hay ho về cuộc đời cũng như lựa chọn của mình (thực chất cũng
đã chiêm nghiệm trong phần 1 rồi, nhưng sự ngu độn của anh hai đã làm lu mờ tất
cả <(“) ). Sang đến phần 3 thì ông anh bắt đầu thực sự bộc lộ cái khôn khéo
của mình, với mấy màn tính toán lừa lọc khá cao tay. Cũng như với cái cốt, phần
2 và 3 của truyện đã giúp kéo lại những tổn hại mà phần 1 gây ra, và anh em chắc
cũng sẽ hài lòng với kết quả cuối cùng.
=========
TỔNG KẾT
=========
Dark Matter là một cuốn giải trí rất tốt, gần như y hệt một bộ phim hành động Hollyweed. Cái khổ nhất của nó là phải gánh phần đầu rất chi là khốn nạn, làm giảm đi phần nào trải nghiệm đọc. Nếu anh em tính đọc cuốn này thì mình khuyên phần đầu nên đọc lướt thôi, đặc biệt sau khi hết màn bắt cóc thì gần như có thể chỉ đọc thoại để phóng qua cái vũng lầy này, sau đó đến khi phần 2 bắt đầu (truyện không phân hẳn từng phần, nhưng anh em cứ an tâm là đọc đến đấy sẽ biết ngay) thì hẳng bắt đầu đọc nghiêm túc lại. Lần đọc lại mình thử chơi theo cách ấy, và thấy trải nghiệm đã cải thiện đáng kể.
***
Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.
↓