Chuyển đến nội dung chính

Từ chó rôbốt gắn súng phóng lựu của quân đội Mỹ, nhớ về Chó Săn Miền Bom Đạn

 Nhân hồi chiều có nhắc đến chuyện quân đội Mỹ đang thử nghiệm lắp súng lên người chó nhân tạo, kèm cái tiềm năng tạo ra được nguyên một tiểu đội hoạt động độc lập không cần đến lính người, mình lại nhớ đến cái biệt đội ôn thần trong Chó Săn Miền Bom Đạn.

Chó Săn Miền Bom Đạn thì anh em hẳn phần đông đều đã biết cả rồi, nhưng phòng trường hợp có anh em nào chưa biết, đây là một cuốn Sci Fi hành động pha triết lý của Adrian Tchaikovsky. Truyện lấy bối cảnh tương lai tương đối xa, khi con người đã phát triển được công nghệ chỉnh sửa gen và điều khiển học rất tân tiến, hứa hẹn sẽ mở ra một chương mới trong lịch sử. Nhưng cũng như với mọi công nghệ khác trên đời, cái bước đột phá mới trong khoa học này đã tức thì bị đem đi ứng dụng để tạo ra những công cụ giết chóc hiệu quả hơn. Và thành phẩm tối thượng của nó là Sinh Dạng - một chủng loài vừa sở hữu những giác quan cùng khả năng ưu việt của thú vật, vừa nắm giữ khả năng tư duy như con người.

Đám Sinh Dạng đấy chính là nhân vật chính của Chó Săn Miền Bom Đạn. Cụ thể hơn, truyện theo chân một biệt đội được mệnh danh là Bầy Đột kích Đa mẫu dạng. Chúng gồm 4 Sinh Dạng, bao gồm 1 con chó, 1 con gấu, 1 con thằn lằn, và 1 bầy ong, và hoạt động ở chiến trường Nam Mỹ dưới trướng một tập đoàn lính đánh thuê. Anh em có thể tham khảo ảnh minh họa của chúng nó đã được mình nhờ cái công cụ tạo ảnh của Bing chế hộ ở bên dưới.





Cái đám này về cơ bản hoạt động với nguyên lý giống y xì đúc đám rôbốt chó đang được quân đội Mỹ cũng như nhiều nước khác thử nghiệm. Bọn này là những tạo vật nhân tạo, được chế ra với nhiệm vụ lao đầu vào trong những nơi chiến sự nguy hiểm, thí xác thay cho lính người. Chúng nó cũng được thiết kế dựa trên thú vật chứ không phải con người, để từ đấy tận dụng những lợi thế chỉ tồn tại ở các thực thể sở hữu cấu trúc vật lý và đặc điểm sinh học khác loài người, bao gồm tốc độ, khả năng dò tìm mục tiêu, sức bền,… Bọn nó cũng có thể được lắp đủ kiểu súng ống lên người, từ đấy phục vụ các đích chiến đấu hoặc hỗ trợ khác nhau cần thiết, và thậm chí loại bỏ hẳn yêu cầu đưa người ra chiến trường.

Xét về một số mặt, mấy con Sinh Dạng trong cái Bầy Đột kích Đa mẫu dạng này hơi bị lép vế so với đám rôbốt chó kia. Bọn này là các sinh vật sống, có tư duy và ý thức riêng, dễ có thể bị lôi kéo hoặc tự thân nảy ra những ý nghĩ độc lập, và có những hành động không thể lường được. Bọn rôbốt thì ra lệnh gì biết nấy, không có nghĩ ngợi lung tung, không làm gì ngoài khuôn khổ cả. Bên cạnh đó, lũ này cũng được chế tạo cầu kỳ hơn hẳn, và còn cần phải được huấn luyện các kiểu nữa, thế nên khá khó để thay thế một cách nhanh chóng. Mấy con rôbốt chó thì có thể đẻ sòn sòn hàng lô hàng lốc, và ngay khi rời xưởng là chỉ cần cài phần mềm có sẵn vào thôi là xong luôn, không cần luyện thêm cái gì hết nữa.

Nhưng ở một số mặt khác, đám này lại bật hơn so với lũ rôbốt chó. Vì có đầu óc tư duy, khi gặp các tình huống nằm ngoài kịch bản hoặc hướng dẫn (một điều rất thường xuyên xảy ra trong chiến tranh), bọn này có thể linh hoạt xử lý chứ không cứng nhắc bám đúng những gì mình đã được lập trình. Bọn này cũng có thể duy trì hoạt động được một cách lâu hơn, có thể tự thu thập lấy đồ ăn thức uống bên ngoài để lấy năng lượng chứ không phụ thuộc vào nguồn điện ngoài (hoặc ít nhất là 3/4 thành viên trong đám chúng nó thì như thế).

Đặc biệt, có một điểm bọn Sinh Dạng ăn đứt đuôi lũ rôbốt, đấy là chúng nó là những con dê tế thần rất hoàn hảo. Như đã nói ở phần khuyết điểm bên trên đấy, vì bọn này là các sinh vật độc lập, thế nên luôn tiềm ẩn khả năng chúng nó có thể hành động tự do theo ý riêng. Cái hại của điều này là lũ chúng nó có thể sẽ không nghe theo lệnh, nhưng người ta có thể lợi dụng chính cái khả năng đấy để tách biệt bản thân khỏi các hành động của chúng nó. Nếu có đánh sai mục tiêu, gây thương nghiêm trọng cho dân thường, hay thậm chí gây ra những tội ác chiến tranh man rợ (dù là vô tình hay hữu ý), tất cả những gì cần làm sẽ là chỉ vào mấy con quái vật đấy và bảo đấy là do bọn nó thú tính trỗi dậy theo đúng nghĩa đen, chứ không phải do lỗi tại mình. Với lũ rôbốt chó thì không chơi bài đấy được, vì bọn nó chỉ làm theo đúng mã lập trình chứ có hoạt động độc lập được đâu.

Thú vị là trong Chó Săn Miền Bom Đạn, đã có lần Tchaikovsky đặt bọn Sinh Dạng lên bàn cân để so sánh với các cỗ máy chiến đấu cơ khí tự hành kiểu lũ rôbốt chó. Trước thời điểm các sự kiện chính trong tác phẩm diễn ra, con người cũng từng sử dụng máy móc tự động để tiến hành chiến tranh. Đó thậm chí còn từng được coi là bộ mặt tương lai của chiến trận, với một nhân vật trong truyện đã bình phẩm rằng:

Hồi tôi còn nhỏ, ai cũng bảo rôbốt sẽ là tương lai. Rôbốt sẽ tham chiến thay ta: nào máy bay không người lái, nào lính kim loại, nào xe tăng lắp não điện tử. Và ừ, rồi chúng sẽ nổi dậy làm phản và tiêu diệt nhân loại đấy, nhưng trước khi thời khắc ấy đến, lính tráng rôbốt sẽ có mặt tại mọi chiến trường trên Trái Đất.

Nhưng rồi được một thời gian, tự nhiên lại xảy ra một thảm họa. Trong một cuộc chiến ở vùng Kashmir, đám rôbốt đấy lộ ra điểm yếu chết người: lũ chúng nó có thể bị hack. Rôbốt hai bên cứ hack loạn xạ xị ngậu lẫn nhau, dẫn đến việc mã điều khiển của chúng nó lỗi loạn hết cả lên, và không ai còn có thể sửa được nữa. Thế là bọn này quay ra bắn phá tùm lum bất cứ thứ gì nhúc nhích trong tầm mắt, và con người chẳng cách nào nói lý được với bọn nó, vì rôbốt thì biết cái gì mà giải thích đúng sai? Kết cục, nguyên một vùng đất bị biến thành cấm địa, và con người phải quay sang tìm một giải pháp khác. Và sau một hồi vắt óc suy nghĩ, họ rốt cuộc đã chế ra Sinh Dạng.

Nói cách khác, theo như hình dung của Tchaikovsky, mấy thứ kiểu đám rôbốt chó sẽ không phải là công cụ tác chiến tối ưu bằng lũ Sinh Dạng, bất chấp có ăn hơn được chúng nó ở một vài điểm.

Mỗi tội nếu so về doanh số bán ra thì Sinh Dạng rõ ràng là thua bét nhè so với bọn chó rôbốt rồi .


***


Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.