Chuyển đến nội dung chính

Ma Cà Rồng Trong Đêm - một cuốn sách "treo đầu dê bán thịt chó"

 Nhân hồi chiều có nhắc đến chuyện dùng ảnh Sci Fi không ăn nhập ra làm bìa cho một cuốn truyện với chất lượng trung bình, mình lại nhớ đến một thằng cũng có cái kiểu như thế. Nó là Ma Cà Rồng Trong Đêm.


Mình biết về cái quyển này trong một lần đi lượn hàng sách cũ. Trong lúc đang vơ vẩn lục bừa mấy gian truyện, chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào mà mình lại rút trúng cái thằng này ra, và đến giật cả mình khi nhìn thấy cái bìa của nó. Không phải vì quả bìa có gì ghê rợn đâu, mà vì ảnh trên bìa là hình Sarah Kerrigan, nhân vật có lẽ nổi tiếng nhất của StarCraft, một trong những series Space Opera mình cực thích. Trên thực tế, đây còn chính là cái ảnh được dùng làm poster cho đĩa cài Brood War, một bản mở rộng của thằng này, và là một phần của cái màn hình chờ trong lúc game load. Chính bởi vậy, nhìn vào đây, mình cứ tưởng vừa vớ được bản dịch tiếng Việt của một quyển tiểu thuyết StarCraft nào đấy.

Cơ mà sau khi hoàn hồn và mở ra đọc lướt, hóa ra đây không dính gì đến StarCraft hết. Nó thậm chí còn chẳng phải là tiểu thuyết từ một nguồn nhất định, mà là một tuyển tập tầm mấy chục truyện ngắn nghe mùi không liên quan gì đến nhau. Nhưng rốt cuộc, vì giá cũng rẻ, chưa kể có ảnh Star 1 nên auto +2 cảm tình, thế nên mình vẫn quyết định khiêng nó về đọc thử xem thế nào.

Về khoản nội dung thì cái quyển này nói trắng ra là khá nhạt. Đây là một tuyển tập truyện ngắn kinh dị của các tác giả Anh, với tầm 2, 3 truyện gì đấy là có thể liệt vào dạng Sci Fi, còn đâu chủ yếu là Fantasy và truyện ghê rợn bình thường. Đại đa số các truyện trong này được viết khá yếu, chỉ kiểu mấy cái truyện ngắn creepypasta anh em có thể đọc trên Tumblr hoặc Reddit, và chúng nó chỉ hơi ghê ghê thôi chứ cũng không có gì ấn tượng lắm. Dù vài truyện trong này đúng là tạo không khí sởn tóc gáy thật, và có đôi thằng cũng có thể gọi là văn phong khá mượt mà, cảm nhận chung của mình về thằng này là nó như kiểu mấy cái truyện ngắn giật gân rẻ tiền thời xưa (còn gọi là “penny dreadful,” bởi vì chúng nó chỉ tốn có 1 penny, và nội dung thì đúng như cái nghĩa đôi của “dreadful”: rùng rợn và dở tệ) chứ không có gì đặc biệt cả.

Và hài nhất là cái truyện được lấy làm tên cho cả tuyển tập lại chỉ xoay quanh một thằng trộm mộ, giữa đêm đột nhập vào mộ một lão đại gia để hốt đồ thôi chứ chẳng có tí gì giống với Kerrigan cả (mặc dù hình như cũng có tí ám chỉ thằng đấy là ma, đọc lâu quá rồi chẳng nhớ nữa). Bên thiết kế bìa chắc chỉ được quẳng cho mỗi cái tiêu đề rồi bảo hiểu sao thì tạo bìa vậy, chứ không có kèm mô tả gì khác quá, thế nên người ta mới lên mạng bốc bừa 1 cái ảnh “yêu nữ” nào đấy rồi cộp lên cho xong chuyện.

Tự nhiên lại tò mò không biết nếu được cho làm một quyển với cái tên đầy chất gợi tả như Do Androids Dream of Electric Sheep?, người ta sẽ chế nó thành cái gì nhỉ ?


***


Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.