Bữa nay mình vừa bắt được một cái tin khá hài, xoay quanh một câu chuyện không thể nào random hơn: một cuốn Sci Fi ngắn vừa được sút bay lên top danh sách bán chạy của Amazon, tất cả nhờ công một lời quảng bá đến từ… fan Trigun.
The Magic of the Internet Has Turned This Is How You Lose the Time War Into a Belated Bestseller |
Cụ thể thì Chủ Nhật tuần trước, Bigolas Dickolas Wolfwood, một tài khoản Twitter chuyên share bài về Trigun, đã tự dưng đăng một bài không có tí liên quan nào đến cái franchise anime đấy cả. Trong bài đó, ông anh upload ảnh bìa của This Is How You Lose the Time War, một cuốn tiểu thuyết Sci Fi ngắn do cặp đôi tác giả Amal El-Mohtar và Max Gladstone cho ra mắt hồi năm 2019, kèm theo một dòng miêu tả ngắn như sau:
“đọc cái này đi. ĐỪNG tra cứu tí gì về nó cả. cứ thế đọc thôi. nó có đâu 200 trang thôi, hoặc tải xuống từ audible cũng được, thời lượng có bốn tiếng chứ mấy. làm ngay đi, tôi nói rất nghiêm túc đấy.”
(Ghi chú: mình đã thêm tí chấm phẩy vào cho bản dịch, vì cái tweet gốc viết liền mạch hơi khó đọc. Anh em nào quan tâm có thể tham khảo tweet gốc ở đây: https://twitter.com/maskofbun/status/1655084850926473216)
Mới đầu thì chẳng có gì xảy ra cả. Tuy nhiên, dần dần, ngày một nhiều người theo dõi cái thanh niên Bigus Dickus bản weeb đó bắt đầu tìm kiếm truyện đọc và tương tác với dòng tweet, chưa kể fan sẵn của truyện bắt đầu vào tung hô nó, cái tweet đấy càng lúc càng phình to ra. Thế rồi nó dần đạt một ngưỡng khối lượng tới hạn bí hiểm nào đấy, và thuật toán của Twitter bắt đầu đẩy nó lên feed của rất nhiều người liên quan khác, và dòng tweet chính thức trở thành viral. Cả trăm ngàn người đã cùng đổ xô đi mua cuốn This Is How You Lose the Time War kia, và đến hôm nay thì nó đã trở thành cuốn sách bán chạy thứ 3 trên toàn thể hạng mục sách truyện của Amazon.
Cá nhân mình thì thực ra không ngửi nổi cái truyện This Is How You Lose the Time War này. Nó có một ý tưởng nền rất hay, đấy là xoay quanh hai đặc vụ thuộc hai chiến tuyến trong một cuộc chiến thời gian, nơi mỗi bên liên tục tìm cách thay đổi lịch sử sao cho có lợi cho phe mình nhất viết. Tuy nhiên, truyện gần như chẳng hề xây dựng hay khai thác gì cái nền đấy cả, mà chỉ chăm chăm tập trung vào chuyện tình giữa hai đặc vụ kia theo một kiểu văn vẻ bay bướm rất hoa mỹ và mập mờ khó hiểu. Đến cả cái cốt cũng chẳng thấy ló mặt ra ngoài mấy tí. Nó đại khái như một cục kẹo bông ấy: trông thì rất mềm, rất thích mắt, bỏ vào mồm thì ngọt lịm, nhưng kỳ thực chủ yếu toàn rỗng không, chẳng có cái gì đủ nạc để cắn vào hết. Chính vì vậy mà đọc được tầm nửa hay gì là mình bỏ ngang luôn, không muốn nhìn lại nữa.
Dẫu thế, mình rõ ràng chỉ là một bộ phận thiểu số. Cái truyện này ngay từ hồi ra mắt đã ăn được cả đống giải đình đám của làng SFF, bao gồm BSFA, Nebula, và Hugo. Điểm của độc giả chấm cho nó trên Goodreads từ trước đến nay cũng cao chót vót, và nếu tra về nó thì anh em cũng thấy báo đài ca ngợi quyển này hết mực. Thế rồi giờ đây, nó thậm chí còn đấm bay cả các tác phẩm đoạt Putlizer các kiểu đồ và bay lên gần top bảng xếp hạng của Amazon. Mặc dù đúng là nó nhận được một cú huých từ thanh niên Cu-to-như-phích đã nói ở trên, có một điều không thể phủ nhận là thằng này cũng có nội lực, chứ không thì nó đã chẳng thể nào leo được cao đến thế. Bởi vậy, nếu anh em nào mà khoái thể loại văn chương lãng mạn, coi trọng câu văn bay bổng mượt mà mà không đặt nặng ý tưởng với cốt kiếc thì hãy ngó thử nó nhé.
Mà trông đây lại thấy ghen. Sao con Đại Ca nhà tôi không được người anh em thiện lành nào như Dig Bick đây ủn mông vậy kìa? Điểm số của nó cũng có kém This Is How You Lose the Time War đâu 😢?
***
Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.
↓