Chuyển đến nội dung chính

Review Vermis I của Plastiboo


🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌑🌑

8.0/10

TL;DR

Dark Souls, nhưng dưới dạng truyện tranh; hoặc Từ Điển Khazars, nếu nó được viết bởi Hidetaka Miyazaki.

GIỚI THIỆU CHUNG

Vermis I là một cuốn tiểu thuyết đồ họa/artbook do Plastiboo, một họa sĩ người Ý thực hiện. Đây là cuốn đầu tiên của một series dự kiến sẽ có nhiều phần, với số phần đã xuất bản tính đến nay bao gồm:

  1. Vermis I - Lost Dungeons and Forbidden Woods (quyển đang được review)
  2. Vermis II - Mist & Mirrors

Về mặt nội dung, Vermis I nói riêng và toàn bộ series Vermis nói chung là sách hướng dẫn/cẩm nang dành cho “Vermis” - một series game 8 bit cũ, thuộc thể loại hành động nhập vai (tức “RPG”) pha với phiêu lưu hầm ngục (tức “dungeon crawler”). Các tựa game trong series lấy bối cảnh là một thế giới Fantasy tăm tối đang trên đà suy tàn, nơi hàng loạt thế lực và phe phái không ngừng va chạm và xung đột với nhau vì những mục đích mập mờ gì đấy, hiếm khi được tiết lộ tỏ tường. Và trong game, người chơi sẽ lựa chọn một trong hàng loạt loại hình nhân vật (tức “character class”), để từ đấy thực hiện một hành trình đơn độc trên cái mảnh đất quái lạ và bí ẩn này.

Nhưng có một vấn đề là toàn bộ cái series Vermis đấy hoàn toàn không tồn tại.

Từ trước đến nay, chưa có một công ty hay cá nhân nào phát hành bất cứ tựa game nào mang tên Vermis cả, chứ đừng nói là nguyên một series cho chúng nó. Chưa ai từng nhìn thấy Vermis thật bao giờ, chưa có ai từng chơi nó, và cũng sẽ chẳng bao giờ ai có cơ hội được sờ vào cái game này cả, bởi nó đã, đang, và sẽ không bao giờ có mặt trên đời.

Tuy nhiên, Vermis I và II vẫn tồn tại. Và thông qua những cuốn cẩm nang này, ta sẽ có thể được trải nghiệm cái thứ không thể được trải nghiệm đó.

MẠCH TRUYỆN/VĂN PHONG

Cái đầu tiên cần hỏi là thế này: anh em đã chơi Dark Souls, hay Elden Ring, hay Bloodborne, hay bất cứ cái game Souls-like nào chưa?

Nếu câu trả lời là rồi, thì anh em về cơ bản đã có thể hình dung được cốt truyện của Vermis I mang cái kiểu như thế nào rồi đấy.

Còn với những anh em chưa chơi Souls game bao giờ, điều đầu tiên mà anh em cần biết về mấy thằng kiểu này là chúng nó hầu như không có cốt.

Nói một cách chuẩn hơn, thứ chúng nó không có là một cái cốt rõ ràng, rành mạch, được phân thành các hồi ngắt nghỉ mở kết rất rạch ròi. Thường thì những cái game này sẽ diễn tiến theo kiểu quẳng ta vào giữa một cái thế giới kỳ lạ, tăm tối nào đấy, nói cho biết sơ sơ một hai điều rất mập mờ, khó hiểu, xong thì… kệ xác ta đấy. Ta muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm, không ai dắt tay chỉ dạy cả. Game sẽ chỉ cài cắm một số thiết kế tinh vi trong bản đồ để ngấm ngầm lùa ta đi theo một con đường nhất định, và trên đường ta đi thì có bố trí một số NPC (tức nhân vật phụ, không do người chơi kiểu soát) và quest (tức các nhiệm vụ ta có thể nhận hoặc không để lấy một số phần thưởng nhất định) để cung cấp những thông tin phần nào lấp lửng, cho người chơi tự loay hoay xâu chuỗi lại mà hiểu mình đang làm cái gì. Với những game thế này, không hiếm trường hợp người chơi đánh hết tướng nọ đến tướng kia, clear bàn ầm ầm nhưng hầu như chẳng hiểu mình đang làm cái gì, và thậm chí phá đảo xong, thấy bảng credits trôi tuồn tuột rồi mà vẫn ngơ ngơ ngác ngác, chẳng hiểu cái gì vừa xảy ra cả.

Vermis I về cơ bản cũng là như thế.

Cụ thể hơn, thằng này sẽ bắt đầu bằng cách cho ta một số thông tin rất sơ sịa về cái thế giới của nó, xong cho “nhân vật” ta bước đi một cách rất mơ hồ, gần như là vô định. Không có một cái mục tiêu cụ thể nào được đưa ra cả, không có bất cứ thông tin nào thể hiện cho ta biết mình đang làm cái gì. Truyện chỉ đơn thuần bao gồm một cái hành trình dò dẫm của nhân vật ta xuyên qua một số vùng miền nhất định, thỉnh thoảng bắt chuyện với một số nhân vật kỳ lạ, và đấm nhau với một số con quái vật gì đấy. Không một lần nào trong suốt cái câu chuyện này, ta được biết cụ thể cái gì đang diễn ra cả. Ta chỉ có đi, đi, và đi, tiến bước mà chẳng hiểu mình đang đi đâu, và rồi…

Hết.

Xong phim.

Câu chuyện tự dưng dừng phựt lại. Trang bìa sau được lật tới. Và phần lớn chúng ta sẽ chẳng hiểu cái hành trình vừa xảy ra nó là cái của khỉ gì cả. Hoặc ít nhất, không hiểu được cho đến khi đọc lại một lượt nữa.

Với những anh em nào chưa chơi game Souls bao giờ, có lẽ mọi người sẽ thấy cái kiểu cốt này hơi bị chán, hoặc có khi còn là dễ gây ức chế nữa. Và nghĩ như mọi người thì cũng không phải quá phi lý. Ngay cả trong cộng đồng dân chơi Souls-like, người ta cũng công nhận một cái thực tế là cái kiểu game này không phải là thứ ai cũng thẩm được. Bỏ qua cái độ khó như khổ dâm của chúng nó, việc game có cốt cực kỳ mập mờ và đòi hỏi người chơi phải tự đi đào xới với lập giả thuyết là một thứ hầu hết các game truyền thống không làm, và nó cũng đi ngược với khá nhiều nguyên tắc kể chuyện. Và tương tự, những ai kỳ vọng một câu chuyện truyền thống ở Vermis sẽ rất dễ cảm thấy bực mình và nản, và sẽ khó có ai trách được anh em nếu mọi người đi đến nửa chừng thì bỏ, hoặc thậm chí đọc xong chẳng thấy truyện có cái vị gì và không hiểu tại sao thiên hạ lại thích cái thể loại này đến thế.

Nhưng song song với đó, nếu anh em nào tình cờ hợp cạ với cái kiểu kể chuyện như không kể này, mọi người sẽ cảm thấy rất khó cưỡng lại trước Vermis. Nó nhả ra một lượng vừa đủ thông tin để khơi dậy ở mọi người một số ý niệm nhất định về những gì đang xảy ra, và tất cả đều là những khả năng rất hấp dẫn. Tuy nhiên, nó không đi hẳn đến cuối, không cắt cụt bất cứ cái nhánh hay tiềm năng nào của câu chuyện cả, mà nó nhường lại vị trí đạo diễn cho chúng ta, để ta thoải mái thêu dệt nên câu chuyện theo cái ý hiểu của mình. Chính bởi vậy, dù rằng câu chuyện mà nó kể xét trên một mặt thì rất giới hạn và eo hẹp, nhưng xét về mặt khác, nó lại cực kỳ vô biên và bất tận, đem đến cho người đọc một trải nghiệm rất hiếm tác phẩm nào khác làm được.

Cơ mà kể cả có thích cái cách dẫn dắt của Vermis đi chăng nữa, anh em cũng sẽ nhận thấy cái quyển này bị mắc phải một vấn đề khá nặng: nó bị khủng hoảng danh tính.

Chính thức thì đây là một cuốn hướng dẫn chiến thuật/cẩm nang chính thức dành cho cái game Vermis, và đúng là nó cũng dạy cách đánh tướng với điểm qua các bàn thật. Nhưng nếu tiếp cận nó dưới dạng hướng dẫn chơi, ta sẽ thấy nó thiếu hụt rất nhiều thứ mà một cái hướng dẫn thường phải có, chẳng hạn kiểu bản đồ đánh dấu chỗ có loot hay chiến thuật với kiểu build nên dùng này nọ.

Ngoài ra, vì bản chất chứa rất nhiều thông tin chi tiết về các loại quái, đồ, vũ khí, và các thứ lore, thế nên Vermis lắm khi trông rất giống đang bắt chước một cái wiki về lore của game, có điều được in ra dưới dạng bản giấy. Chỉ có điều nếu coi đây là wiki thì nó lại rất sơ sài, với những chỗ trông rõ là concept quan trọng của thế giới mà tuyệt không có lấy một cái entry tử tế nào.

Thêm vào đó, với cái cách dẫn dắt phần nào tuyến tính, và cái kiểu nó có cả một câu chuyện nền để đi theo, thằng này lại gợi ra cảm giác đây là một cuốn tiểu thuyết Choose-Your-Own-Adventure, với người đọc có thể đưa ra các quyết định ở những mốc nhất định và đi đến các trang tương ứng để từ đó viết lên một câu chuyện độc đáo cho riêng mình. Trên thực tế, ở rất nhiều chỗ trong này, Vermis cũng đưa hẳn ra một loạt các tình huống với các lựa chọn khác nhau, và bảo rằng nếu người chơi chọn này chọn kia, tình huống sẽ trở nên khác biệt. Ngặt nỗi thay vì để người đọc thực sự chọn như một cuốn Choose-Your-Own-Adventure nghiêm chỉnh, nó chỉ quẳng ra một, hai dòng gì đấy về việc chuyện gì sẽ xảy ra nếu ta làm lựa chọn B ở ngay cái trang nêu câu hỏi, và sau đấy tằng tằng mà tiến theo đúng cái lựa chọn A. Nói theo cách của các game thủ, thằng này “rail-road” người chơi một cách rất lộ liễu, trong khi cứ mơi mơi về cái sự mở của mình.

Ý TƯỞNG/THẾ GIỚI

Một lần nữa, mình lại phải quay về với câu hỏi đã nêu ra ở đoạn cốt: anh em đã chơi Dark Souls, hay Elden Ring, hay Bloodborne, hay bất cứ cái game Souls-like nào chưa?

Và cũng như ở phần trên, nếu chơi rồi thì anh em đã thừa biết cái phần này sẽ là thế nào rồi đấy.

Còn với các anh em chưa chơi mấy game kiểu đó bao giờ, hãy biết rằng riêng với mấy thằng Souls-like, cái ăn tiền nhất lớn nhất của chúng nó thực chất không phải là quả cốt mọi người trải nghiệm, mà là cái lore nền về thế giới của game. Và thằng Vermis này cũng không phải là ngoại lệ.

Cái đầu tiên cần phải nhắc đến là khoản thiết kế đồ họa của thằng này. Vermis là một cuốn artbook, và nó quả thực là cả một tác phẩm nghệ thuật hình ảnh tuyệt vời. Ngay cái đầu tiên đập vào mắt anh em sẽ là cách nó làm cho mọi thứ trông rất retro. Các nhân vật, vũ khí, địa điểm đều được thiết kế với cái kiểu lộ rõ những pixel to như con gà cồ, và ngay cả texture cho nền giấy cũng có cái kiểu nhám nhám, cũ kỹ. Thú vị nhất là không giúp tạo ấn tượng đây là hướng dẫn về một cái game retro, kiểu phong cách thiết kế của Vermis còn tạo ra một bầu không khí điêu tàn, ngột ngạt, theo đuổi ta suốt quá trình đọc. Không khí đấy cực kỳ hợp với cái thế giới vốn đã tăm tối và đang trên đà sụp đổ của câu chuyện, khiến mọi thứ hiện lên sống động hơn bao giờ hết.

Và tiện nhắc đến thế giới, cái lore nền của nó cũng được làm rất chắc tay và phong phú. Truyện đưa ta đi đến từng vùng một của cái thế giới điêu tàn này, và ở mỗi vùng, nó lại trình bày ra một loạt thông tin về những con quái sống ở đấy, những vật ta có thể tìm được, và những cột mốc đáng chú ý. Với các thông tin cóp nhặt được, anh em sẽ dần hình thành trong đầu một bức tranh rất sinh động về những nơi mình đi qua, bao gồm cả các đặc điểm vật lý của nó cũng như một phần lịch sử bí hiểm của cái nơi này.

Và tất nhiên, vì đây là một cái quyển đú theo mấy cái game Souls-like, thế nên phần thế giới cũng có cái kiểu úp úp mở mở và bóng gió tương tự. Anh em đừng hy vọng sẽ được biết cái gì mang tính trực tiếp, hay thậm chí là đầy đủ về cái thế giới này. Tất cả những gì nó cung cấp sẽ chỉ là những mẩu thông tin cụt ngủn, lắm lúc còn có vẻ vô nghĩa và rời rạc, nhưng luôn tiềm ẩn một sự chắp nối nhất định. Những mẩu thông tin vụn đấy có lẽ chỉ tả đến 10% cái thế giới ta đi ngang qua thôi, nhưng nó vẫn tạo ra được một cái nền tảng rất tốt để ta suy đoán tiếp 40-50% nữa, và từ đấy tự xâu chuỗi lại được một (vài) giả thuyết tương đối hợp lý về toàn bộ cái thế giới này.

Lẽ đương nhiên, cũng như với khoản cốt, cái kiểu xây thế giới ỡm ờ, đòi hỏi ta tự suy đoán lấy thế này sẽ không phải thứ số đông thấy hợp. Sẽ có những anh em thấy mắc mệt với cái kiểu càng đi chỉ càng có thêm câu hỏi và các vùng xám nhờ nhờ về thế giới, và tuyệt không có câu trả lời tử tế cho bất cứ cái sự dị hợm nào cả. Nhưng cũng sẽ có những người phát mê phát mệt với cái cách Vermis gần như cho ta được đóng vai một nhà khảo cổ học, đào bới khắp nơi và tự luận ra những điều chỉ tầm 60% là chắc đúng, còn đâu thì bất cứ giả thuyết nào cũng có thể lắp vừa.

NHÂN VẬT

Anh em biết mình định hỏi gì rồi đấy.

Vẫn như thường lệ, biết về Souls-like là biết về Vermis. Còn với những ai chưa biết về Souls, thì mọi người có thể hiểu đại khái là thằng Vermis sẽ xây nhân vật theo kiểu này:

If it hadn't been for Cotton-Eye Joe

I'd been married long time ago

Where did you come from, where did you go?

Where did you come from, Cotton-Eye Joe?

Hẳn sẽ có anh em cảm thấy chưng hửng, không hiểu cái bài hát này thì liên quan gì đến xây dựng nhân vật. Cơ mà mọi người hãy quan sát kỹ lời của nó nhé. Cái bài này giới thiệu đến với chúng ta một nhân vật tên là Joe, cùng với 2 thông tin duy nhất: thằng này có biệt danh là “Cotton-Eye,” và nó là lý do một nhân vật khác không lấy được vợ. Từ hai cái thông tin này, ta đẻ ra cả đống câu hỏi. “Cotton-Eye” tức là thế nào? Sao thằng này lại có cái biệt danh lạ thế nhỉ? Và nó làm gì thằng “tôi” thế? Sao tự nhiên vì cái thằng này mà thằng kia không lấy được vợ? Là nó cướp vợ thằng kia à? Hay là phá đám cưới, hay làm thằng này thân bại danh liệt, hay làm nó tàn phế, hay gì? Mà cái thằng “tôi” nhắc đến trong chuyện này là sao thế? Nó là thằng nào? Có thâm thù gì với Cotton-Eye không? Thằng này đến từ đâu? Mà thằng Cotton-Eye cũng từ đâu đến nữa? Nó giờ đi đâu rồi? Mày từ đâu đến, mày đâu mất rồi? Mày đến từ đâu, hỡi Cotton-Eye Joe?

Các nhân vật của Vermis cũng được giới thiệu theo cái kiểu rất giống Cotton-Eye Joe. Tự nhiên trên đường, ta sẽ thấy một thanh niên đường đột xuất hiện. Ta được cho cực kỳ ít thông tin về đồng chí này, chỉ có cái ngoại hình, cái tên, và một số hành động lạ đời, hoặc may mắn hơn thì được vài câu thoại, nhưng ngoài đó ra thì không gì nữa cả. Có một vài ám chỉ mập mờ nhất định về lịch sử và phe phái của các nhân vật đấy, nhưng các tình tiết này rất là mơ hồ, và cứ hư hư thực thực, khiến anh em chẳng biết đường nào mà lần.

Chính vì cái lẽ này mà rất khó để nói nhân vật ở đây là sâu hay không sâu. Xét trên một mặt, họ thực chất chỉ là những người nông choèn, bởi vì ta không biết gì về họ cả ngoài một, hai thông tin vặt vãnh. Nhưng chính cái việc ta không có thông tin gì về họ lại làm họ trở nên như một cái động không đáy. Có quá nhiều thứ họ có thể là, và cũng có quá nhiều thứ họ chưa chắc đã là. Tại sao họ lại đến đây? Sao họ lại rơi vào cái nghịch cảnh này? Mục tiêu của họ là gì? Họ thờ ai, theo ai? Họ là đồng minh hay kẻ thù? Chuyện gì xảy đến với họ sau khi ta rời đi rồi? Rốt cuộc, thứ các nhân vật này để lại cho mọi người sẽ chỉ là một nùi hoang mang, và mọi người chẳng còn cách nào khác ngoài thốt lên rằng:

Where did you come from, where did you go?

Where did you come from, C̵o̵t̵t̵o̵n̵-̵E̵y̵e̵ ̵J̵o̵e̵ False-Witch Vikura?

TỔNG KẾT

Vermis I là một trải nghiệm rất độc đáo. Nó gần như không kể gì cả, nhưng mà lại kể rất nhiều. Những gì nó làm lắm lúc sẽ khiến ta thấy rất ngứa thịt, nhưng cũng đồng thời có thể gãi đúng một cái chỗ ta không biết mình đang ngứa. Nếu là fan của mấy cái game Souls-like, đặc biệt là nếu thích chúng nó không phải vì cái gameplay bạo dâm, mà là vì thích đào lore như kiểu VaatiVidya với SmoughTown vẫn làm, anh em rất nên ngó thử thằng này. Còn nếu chưa chơi các game Souls-like bao giờ và muốn thử tìm hiểu xem chúng nó là cái gì mà khiến nhiều người phát cuồng đến thế, nhưng ngán phải nhảy vào mấy thứ với lore quá dày và không có bất kỳ điểm xuất phát rõ ràng nào, anh em cũng có thể ngó thử thằng này nhé.

***


Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.