Quả con Starliner của Boeing bỗng dưng đá sang làm fan fic Event Horizon phiên bản không đến nơi đến chốn, mình lại nhớ đến một thằng khác hồi trước từng đọc với cái mô típ cũng là kiểu đú Event Horizon, nhưng không đạt đến cái tầm của nó. Thằng đó là Dead Silence.
Trong trường hợp có anh em nào chưa biết, Dead Silence là một quyển tiểu thuyết Sci Fi kinh dị của S.A. Barnes, xuất bản đâu tầm 2 năm trước. Thằng này lúc ra mắt cũng khá là nổi, được khá nhiều người tung hô, và thậm chí còn xoay xở lê được xác vào trong chung kết giải sách hay của năm do Goodreads tổ chức, hạng mục Sci Fi (ừ, biết là cái giải Goodreads thì hơi bị ấm ớ, nhưng riêng việc nó thò được cái mặt vào chung khảo cũng cho thấy thằng này cũng thuộc dạng có tiếng rồi). Lên ngó Goodreads, anh em cũng sẽ thấy review về nó tương đối tốt.
Về mặt nội dung thì, như đã nói ở trên đấy, thằng này về cơ bản nhìn bài Event Horizon, chỉ sử lại tí tí để thầy cô không biết nó chép bài bạn. Cụ thể hơn, truyện xoay quanh một toán kỹ thuật viên liên lạc ngoài không gian. Đội này chuyên lái tàu đi vào những vùng rất heo hút của vũ trụ, theo cái nghĩa là nó nằm sát rìa những vùng lãnh thổ không gian đã được loài người khám phá, và bảo trì những trạm phát sóng liên lạc ngoài đấy. Nói nôm na hơn, anh em cứ hiểu đây là một team bảo trì các trạm thu phát của Viettel, tối ngày phải trèo đèo vượt suối lên tít những chỗ rừng sâu heo hút để đảm bảo sóng điện thoại với Internet vẫn phủ được toàn quốc, không có điểm mù nào cả.
Thế rồi trong một lần đi bảo trì như thế, đội này vô tình phát hiện ra một cái tín hiệu lạ, truyền phát trên một kênh rất xưa. Tín hiệu này nghe chừng cũng tương đối gần chỗ họ, nhưng nó nằm ở xa vùng phủ sóng của các trạm liên lạc, thế nên đi điều tra nó thì cũng đồng nghĩa với việc phải đánh liều lao vào một nơi chưa ai từng đến cả, và nhỡ có gì xảy ra thì sẽ không kêu cứu được. Cơ mà tất nhiên, thể theo đúng lô-gic truyện kinh dị, mấy thanh niên Viettel 2077 này vẫn đánh liều đi kiểm tra cái tín hiệu đấy. Lúc ra đến nơi, họ phát hiện ra rằng nó được truyền ra từ một con tàu bỏ hoang, trôi vật vờ giữa miền chân không.
Cái đáng chú ý là đây không chỉ là một cái tàu hoang bình thường, mà nó về cơ bản là phiên bản Titanic của cái thế giới tương lai này. Tên của nó là Aurora, một siêu du thuyền hạng sang từng được đóng từ cách đó mấy thập kỷ. Hai mươi năm trước, cái tàu này đã chở theo một loạt tỷ phú, minh tinh màn bạc, siêu mẫu, ca sĩ nổi tiếng,… tóm lại là gần như tất thảy những ai anh em có thể hình dung ra sẽ có mặt ở Met Gala hay lên bục thuyết giảng của WEF để chém gió dạy đời, và ra ngoài vũ trụ ngao du. Cơ mà ra ngoài đó được mấy hôm thì không hiểu tại sao, mọi liên lạc với Aurora đều bị cắt đứt, và con tàu thậm chí còn biến mất hoàn toàn luôn, lôi theo cả cái nhóm 1% của 1% kia. Suốt 20 năm sau đấy, không một ai tìm ra được nó hay đưa ra được lời giải thích hợp lý nào cho cái sự bốc hơi của Aurora cả, và thằng này trở thành một dạng urban legend rất nổi tiếng.
Và giờ đấy, mấy đồng chí Viettel kia đã tìm ra nó.
Vì biết cái tàu này cực có giá trị, và luật du hành không gian sẽ cho phép bất cứ ai tuyên bố quyền sở hữu với các thể loại tàu vô chủ trôi nổi mình tìm được, thế nên nhóm Viettel đã dắt nhau lên hết trên đấy, định bụng lái cái tàu này vào vùng phủ sóng rồi đánh điện về, tuyên bố với thế giới rằng mình đã tìm được Aurora, sau đấy bán nó đi kiếm lời. Bởi cái tàu này đã biến mất tận 20 năm rồi, trong khi thức ăn với ôxi các kiểu chỉ được ước lượng đủ dùng vài năm là kịch kim đồng hồ, thế nên đội Viettel cũng biết là kiểu gì cũng sẽ thấy một cảnh tượng rất thê thảm trên tàu, nhưng thứ họ tìm thấy trên đó thì lại…
Chà, anh em biết Event Horizon là thế nào rồi đấy. Tự áp dụng cho quyển này nhé.
Lúc mới đọc thằng Dead Silence này, mình phải công nhận là quả thực thiên hạ không hề vô cớ khen nó. Bất chấp mấy đoạn melodrama với cái mạch tình cảm hơi thừa ở bước đầu, cái truyện này tạo không khí cực tốt, đặc biệt lúc lên khám phá Aurora. Mọi thứ về cái con tàu này được miêu tả theo một kiểu rất lộng lẫy, nguy nga, nhưng luôn có một cái sự rùng rợn nào đó lẩn khuất khắp nơi, ngay cả khi chưa thấy mấy cái xác chết xuất hiện. Và đến lúc mấy cái xác lòi ra thì quả đúng là rợn tóc gáy, bởi cách những người trên Aurora chết nó thê thảm và dã man vô cùng. Đáng chú ý nhất là càng đi qua nhiều xác chết, ta càng thấy cái bí ẩn của câu chuyện thêm sâu đậm, bởi vì rõ ràng là những cái hành động trước khi chết của đội này thực sự không thể lý giải bằng bất cứ cái lô-gic bình thường nào được. Càng đi sâu, ta càng có thêm nhiều manh mối chỉ để thêm hoang mang và hãi sợ trước những gì có thể tồn tại và đang lẩn khuất đâu đó trong cái con tàu này, và thấy rợn thêm cho đội Viettel trước cái viễn cảnh phải lưu lại trong này cùng cái thứ bí ẩn đấy suốt mấy ngày trời, trong khi đang ở một vùng nằm ngoài tầm phủ sóng.
Cơ mà đi được chừng phân nửa gì đấy thì câu chuyện lại lòi đuôi ra là chép bài thằng Event Horizon không đến nơi đến chốn.
Anh em nào đã xem Event Horizon thì cũng biết là bên cạnh việc những cảnh tượng kinh dị ban đầu và việc tìm hiểu sự thật đằng sau những gì xảy ra trên tàu, một trong những cái thu hút của nó là cái cách các thành viên trong phi hành đoàn lên khám phá cái tàu bị các thế lực trong tàu tác động và dần trở nên điên loạn. Thằng Dead Silence cũng thử làm một cái như thế, nhưng nó làm theo một kiểu rush kinh khủng. Sau một vài đoạn dạo đầu về cách một đứa trong nhóm Viettel đang dần hóa điên, tự nhiên truyện speed run một loạt cái điên của tất cả các thành viên khác. Mọi thứ xảy ra theo một cách thình lình, chớp nhoáng đến giật mình, làm mình còn chưa kịp thấy thấm cái gì đang diễn ra thì nó đã… xong hết sạch rồi.
Mà thế vẫn chưa là gì đâu. Cái ngớ ngẩn nhất là truyện thậm chí chỉ vừa mới thông báo là đội Viettel đã phát điên thì tự nhiên cắt cụt tất cả, cho nhân vật chính ngất xỉu, và lúc mở mắt ra thì đã cút về Trái Đất rồi. Toàn bộ những cái cách phi hành đoàn hóa điên, những gì họ có thể làm với nhau, những cái ám chỉ mà truyện đã rải từ trước đoạn này, những hứa hẹn về các phân cảnh chắc chắn sẽ có, đều không hề được miêu tả. Tất cả những cái gì ta biết về nó chỉ là thanh niên nhân vật chính nói gọn lỏn dăm ba câu về việc mình chẳng nhớ gì cả. Thề có Chúa chứng giám, lượng câu nhân vật chính nói về việc mình không nhớ gì còn nhiều hơn cả lượng câu miêu tả những gì xảy ra với cái đội Viettel đấy luôn.
Xong sau đoạn về Trái Đất rồi thì còn lòi ra thêm một đoạn nữa, với lần này là tận ông chú Viettel chui lên lại cái tàu Aurora đấy (nói nghiêm túc; literally một ông chú trong tập đoàn dắt cháu lên tàu 🐧 ). Nói cụ thể ra thì hơi spoiler, nhưng đại khái là những gì đã xảy ra ở đoạn đầu lại được lặp lại ở đây, có điều theo một cách nhạt hơn, cliché hơn, và tùy cách nhìn nhận mà còn có thể nói là ngu hơn nữa. Cái bí mật đằng sau Aurora cũng được hé lộ ở cái đoạn này, và công bằng mà nói thì nó đỡ ảo ma hơn lý do của con Event Horizon, và cũng có thể gọi là tử tế hơn. Cơ mà cái cách mọi thứ được tiết lộ cũng lại giống y những gì khác xảy ra ở đoạn này: nhạt, cliché, và có phần ngu ngu.
Kể cũng khá là đáng tiếc, bởi cái nền tảng ban đầu của thằng Dead Silence khá là ổn. Tất cả những gì nó cần phải làm là copy thằng Event Horizon một cách mạnh tay hơn nữa, xoáy mạnh vào cái hành trình hóa điên của phi hành đoàn thay vì chém ra cái phần ông chú Viettel ngu si. Cơ mà vì sự tồn tại của cái nửa sau đấy, cũng như việc phân đoạn của nhóm Viettel bị cắt một cách quá thê thảm, cái thằng Dead Silence này lại trở thành một thứ như cái quả Starliner của Boeing: nghe thì có vẻ ok đấy, cơ mà lúc triển thật thì lỗi đầy ra, và chỉ tổ gợi cho người ta nhớ đến một thằng khác đã làm mọi thứ theo một cách tử tế hơn, ngay cả khi bản thân thằng đấy cũng chưa đến mức là tuyệt đỉnh Sci Fi gì cho cam.
***
Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.
↓