Chuyển đến nội dung chính

William Shakespeare’s Star Wars của Ian Doescher


 🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌕🌑

9.0/10 (điểm thay đổi tùy thuộc vào độ ưng Star Wars)

TL;DR

Star Wars, nếu nó là kịch Shakespeare.

GIỚI THIỆU CHUNG

William Shakespeare’s Star Wars là một bộ tiểu thuyết Science Fantasy do Ian Doescher sáng tác. Đúng như cái tên của nó, series này là một bản diễn lại câu chuyện của Star Wars, có điều dưới dạng kịch bản sân khấu, với câu từ và cách trình bày bắt chước phong cách William Shakespeare. Series tính đến nay gồm 9 quyển tất cả, ứng với 9 phần phim chính của franchise, và cũng như bản thân cái franchise ấy, nó được chia ra làm 3 trilogy, với thứ tự như sau:

Trilogy chính (dựa trên các phần phim #4-6):

  1. William Shakespeare’s Star Wars: Verily, a New Hope
  2. William Shakespeare’s The Empire Striketh Back: Star Wars Part the Fifth
  3. William Shakespeare’s The Jedi Doth Return: Star Wars Part the Sixth

Trilogy prequel (dựa trên các phần phim #1-3):

  1. William Shakespeare’s The Phantom of Menace: Star Wars Part the First
  2. William Shakespeare’s The Clone Army Attacketh: Star Wars Part the Second
  3. William Shakespeare’s Tragedy of the Sith’s Revenge: Star Wars Part the Third

Trilogy sequel (dựa trên các phần phim #7-9):

  1. William Shakespeare’s The Force Doth Awaken: Star Wars Part the Seventh
  2. William Shakespeare’s Jedi the Last: Star Wars Part the Eighth
  3. William Shakespeare’s The Merry Rise of Skywalker: Star Wars Part the Ninth

Cái review này sẽ chỉ xoay quanh 3 cuốn thuộc trilogy gốc, ấy là Verily, a New Hope, The Empire Striketh Back, và The Jedi Doth Return.

MẠCH PHÁT TRIỂN/CỐT

Cái series này tên là William Shakespeare’s Star Wars, thế nên sẽ có hai vế cần phải bàn đến. Trong phần cốt này, cái vế cần bàn sẽ là vế Star Wars của nó. Và để bàn về cái vế này, mình trước tiên cần phải hỏi anh em một câu rất hiển nhiên như sau:

Anh em đã xem Star Wars bao giờ chưa?

Nếu câu trả lời là chưa thì anh em gần như không có bất kỳ lý do gì để đọc tiếp nữa, bởi toàn bộ cái series William Shakespeare’s Star Wars này (bao gồm cả 3 phần mình sẽ review lẫn 6 phần khác cấu thành các trilogy prequel và sequel) về cơ bản sẽ là một mớ giấy lộn với anh em. Cái bộ truyện này ra đời chỉ thuần túy để phục vụ fan Star Wars, thế nên điều kiện tối thiểu trước khi vào đọc bất cứ một cuốn nào trong cái series này mà anh em cần phải thỏa mãn là đã xem cái phần phim ứng với cái quyển đấy đã. Nếu không xem, khi bước vào trong truyện, anh em sẽ thấy khá là khó bắt kịp các diễn tiến của câu chuyện.

Nguyên nhân bởi truyện đặt giả định rằng anh em đã biết các phân cảnh trong phim diễn ra như thế nào, sự kiện gì nối sự kiện gì, mọi thứ trông ra sao các kiểu con đà điểu, thế nên có nhiều chỗ nó chỉ để gọn lỏn một hai dòng thông báo đổi cảnh, hoặc bảo cái gì đó đại loại là <nhân vật> <động từ> <nhân vật>, xong nhảy tót đi chỗ khác luôn. Cái kiểu này chính ra lại là một nước đi khá thông minh, bởi nó thực sự tạo cảm giác đây thực sự là kịch bản để đem đi diễn thành kịch thật thật sân khấu, và những cái đoạn trống trống đấy chính là chỗ các diễn viên tự diễn cũng như bên thiết kế sân khấu tự dàn bối cảnh sao cho thích hợp. Tuy nhiên, cái này lại khiến cho truyện trở thành một cửa ngõ tiếp cận với Star Wars rất tồi, và ngay cả với những bức hình minh họa rải trong khắp truyện, chúng nó cũng rất dễ sẽ khiến một người chưa từng xem Star Wars cảm thấy mọi thứ cứ rối tinh rối mù lên. Đấy là còn chưa kể có nhiều chỗ, mấy quyển này còn spoil các tình tiết khá quan trọng sau này, khiến cho trải nghiệm của anh em với câu chuyện bị ảnh hưởng rất nhiều.

Chính vì thế, nếu chưa từng xem Star Wars, điều anh em nên làm không phải là đi đọc kịch bản của nó, mà hãy đi thưởng thức nó ở cái định dạng đúng chuẩn mà người sáng tạo ra nó muốn mọi người thưởng thức: một vở kịch do người diễn nghiêm chỉnh trên một sân khấu với mọi thứ được bày biện sẵn (tức mấy bộ phim mà George Lucas đạo diễn).

Còn với những anh em nào đã xem Star Wars rồi, thì câu hỏi tiếp theo sẽ là thế này: anh em thích Star Wars đến mức nào?

Nếu câu trả lời là anh em không thích Star Wars, thì anh em cũng lại chẳng có lý do gì để sờ vào cái bộ truyện này cả. Như đã nói đấy, cái bộ này thuần túy được viết cho fan Star Wars, và nó lưu giữ gần như tất tần tật mọi điểm mạnh yếu tồn tại trong các phim gốc. Truyện cũng có một số nỗ lực giúp cải thiện một số điểm làm hơi vụng của phim, nhưng những nỗ lực đấy không hề làm thay đổi cái cốt lõi của câu chuyện chút nào: một câu chuyện phiêu lưu pulp, với cái ruột là Fantasy còn cái mã là Sci Fi, được sinh ra để giúp thiên hạ giải trí chứ không phải để làm cái gì cao siêu cả. Sẽ không có chuyện nó khiến anh em thay đổi quan điểm của mình về Star Wars đâu, thế nên không cần mất thời giờ với nhau làm gì.

Còn nếu câu trả lời là anh em cảm thấy từ trung tính về Star Wars trở lên, thì cái trải nghiệm của anh em với thằng này khả năng cao sẽ mang tính tích cực. Đặc biệt, với anh em nào mà vốn dĩ đã thích Star Wars, thì mấy quyển này phải nói là như mỏ vàng với anh em. Lý do rất đơn giản: cái câu chuyện được thể hiện trong mấy cuốn sách này về cơ bản là một phiên bản mượt hơn của một thứ anh em vốn đã có cảm tình sẵn rồi. Truyện gần như bám sát sàn sạt mọi thứ đã xảy ra trong phim, nhưng vẫn rất khôn khéo tận dụng một đặc trưng của kịch sân khấu, ấy là cho nhân vật quay hẳn sang phía khán giả và độc thoại, nói lên hết mọi tâm tư tình cảm ẩn trong lòng mình cũng như triết lý và bình phẩm về những sự kiện xảy ra, với nhiều đoạn có khi còn gắn ngược vào với những gì đã xảy ra trong trilogy prequel và thậm chí còn cả ám chỉ về những gì sắp xảy ra theo một kiểu như thể điềm tiên tri. Điều này khiến cho câu chuyện chảy trôi mượt mà hơn, đỡ hẳn cái kiểu đôi khi khúc khuỷu gập ghềnh của mấy bộ phim gốc (chủ yếu bởi vì lúc làm phim, Lucas cũng có trù liệu xa xôi mấy đâu, làm phần nào thì biết phần đấy thôi).

Cơ mà có một cái vấn đề là cái này là kịch bản sân khấu, thế nên nó chủ yếu quan tâm đến việc cho anh em đọc thoại của các nhân vật với nhau, chứ còn những gì mang tính vật lý như đánh nhau, đấm đá, bỏ chạy, rượt đuổi các kiểu (một trong những phần hấp dẫn nhất của Star Wars) đều chỉ được rút gọn xuống thành mấy lời hướng dẫn hay ghi chú cụt ngủn, kiểu “đoạn này thằng A và B đấm nhau, B thắng.” May mắn lắm thì thỉnh thoảng, ta mới thấy có dàn hợp xướng chui ra và tả lại sơ sơ cái cảnh đánh đấm, hoặc nhân vật bình phẩm một cách tương đối chi tiết về những sự kiện đang diễn ra, nhưng mấy phần đấy cũng không thể nào tạo ra được cái kiểu kịch tính nghẹt thở như phim gốc được. Trong những đoạn thế này, anh em mặc định phải tự sử dụng ký ức của bản thân về các cái cảnh đấy trong phim để điền vào chỗ trống, chứ không thể trông chờ được gì vào truyện. Đây cũng là một trong những lý do mà mình bảo anh em nào chưa xem phim thì đừng phí thời gian đọc cái bộ này làm gì, vì các cảnh của phim là một phần không thể tách rời đối với trải nghiệm khi đọc các cuốn này. Thiếu đi chúng nó thì uy lực của truyện giảm xuống chỉ còn phân nửa luôn.

Ý TƯỞNG/THẾ GIỚI

Trong các bài review bình thường, mình toàn tống phần văn phong vào trong phần cốt luôn, cơ mà vì cái văn của bộ truyện này quá gắn liền vào với cái ý tưởng nền của nó, và thậm chí còn góp phần định hình cách ta nhìn nhận về thế giới của Star Wars, thế nên mình chuyển nó xuống dưới mục này.

Và về văn phong, thì nếu phần cốt là sân chơi của cái vế Star Wars, phần thế giới sẽ là sân chơi của vế William Shakespeare.

William Shakespeare là ai thì chắc chẳng có anh em nào còn lạ nữa rồi, và cái kiểu kịch của ông anh được viết theo thứ ngôn ngữ như thế nào, trình bày theo kiểu hình thức ra sao, thì anh em hẳn cũng không ít người từng đọc rồi. Còn với anh em nào chưa từng nhìn thấy kiểu văn của Shakespeare bao giờ, thì đại khái mấy quyển này sẽ được viết dưới dạng như sau:

CHORUS

The instant Alderaan is smash’d to bits,

Luke tries his lightsaber—a keen trainee.

The droids and Wookiee play a game of wits,

But Obi-Wan doth sense catastrophe.

OBI-WAN

[aside:] Now breaks my heart as through the Force I sense

The suffering of many worthy souls.

I know not what this doth portend, and yet

I fear the worst.

LUKE

—Good Sir, how farest thou?

OBI-WAN

Forsooth, a great disturbance in the Force

Have I just felt. ’Twas like a million mouths

Cried out in fear at once, and then were gone,

All hush’d and quiet—silent to the last.

I fear a stroke of evil hath occurr’d.

But thou, good Luke, thy practice recommence.

Tác giả không chỉ giới hạn ở việc biên hết lời thoại thành tiếng Anh cổ và nhịp thơ iambơ để mô phỏng Shakespeare, mà ông anh còn chế cháo cả nội dung câu chuyện lại một chút sao cho nó hao hao kịch Shakespeare hơn, chẳng hạn như việc để Luke parody lại đoạn độc thoại “To be or not to be” trong Hamlet, chèn mấy cái trò đùa liên quan đến fandom kiểu như Han hay Greedo mới là người bắn trước vào để thế cho dick joke với ur mom joke, và để nhân vật bần hèn như Boba Fett nói chuyện bằng văn xuôi chứ không thơ thẩn gì cả như cách Shakespeare vẫn hay để các nhân vật người hầu nói chuyện kiểu bình dân hơn. Cá nhân mình thì chẳng phải là chuyên gia gì về Shakespeare, thế nên không đủ trình xác định xem cái kiểu văn như trên có thực sự khớp hẳn với cái kiểu của thanh niên Lắc Giáo không. Chắc ngồi phân tích ra thì kiểu gì cũng sẽ thấy sạn thôi (có khi còn thấy nhan nhản là đằng khác), cơ mà trừ trường hợp là dân chuyên, anh em sẽ thấy cái kiểu của truyện mô phỏng khá thành công văn phong của Shakespeare, hoặc ít nhất là cái kiểu văn mà phần đông người bình thường sẽ nghĩ đến khi nghĩ về Shakespeare.

Nhưng bất kể có thấy cái nỗ lực giả làm Shakespeare của tác giả thành công đến đâu, anh em hẳn cũng sẽ thấy cái kiểu thơ hóa kịch bản của phim thế này nó ăn khớp một cách phi thường với thế giới sẵn có của Star Wars. Bất chấp việc mang tính tương lai rất rõ, với đủ thứ tàu bè bay lượn và laze bắn pằng chíu, thế giới Star Wars vẫn có một nét Fantasy không thể phủ nhận được: vũ khí mạnh nhất trong này (tính tầm cá nhân thôi nhé, vì bố thằng nào đú nổi quả súng của Death Star 🐧 ) không phải là súng ống, mà là đao kiếm do một nhóm người tự xưng là “hiệp sĩ” sử dụng; năng lực các nhân vật sử dụng trong này không phải là cái gì khoa học (cho lắm) mà là một dạng phép thuật ảo ma; và nhắc đến ảo ma, người chết trong này vẫn hiện hồn về tằng tằng chứ chẳng nằm sàn vĩnh viễn. Trong cái phim gốc, mấy điểm thế này lắm khi xung khắc với cái mã hiện đại mà Star Wars khoác lên người, nhưng riêng trong bộ truyện này, chúng nó lại được tôn bật lên bởi thứ ngôn ngữ xưa cổ dùng để truyền tải câu chuyện. Điều này khiến cho tuy thế giới của truyện vẫn cứ là cái thiên hà xa xôi, trong một thuở xưa dĩ vãng quen thuộc, nó lại hiện lên với một bộ mặt mới toanh, tràn đầy một thứ sinh khí mới, khiến ta không khỏi ngỡ ngàng và không tài nào tin nổi đây vẫn cứ là chốn dạo chơi năm xưa của mình, bất chấp mọi bằng chứng khẳng định sự thật chính là như thế.

Nhưng tất nhiên, không phải mọi thứ về cách xây dựng thế giới của cái series này đều hoàn hảo không tì vết. Như đã nói ở trên đấy, đây được xây dựng dưới dạng một kịch bản một vở kịch sân khấu, và lại còn là kịch cho một nhóm người mặc nhiên phải biết các thuật ngữ nó sử dụng là thế nào rồi, thế nên truyện ăn bớt rất nhiều phần miêu tả về cảnh quan các thứ với giải thích về các cái thuật ngữ dùng trong thế giới này. Cũng giống với các cảnh đấm nhau của cốt, thỉnh thoảng sẽ có dàn hợp xướng ra bảo hãy tưởng tượng cảnh hiện tại đang trông thế này, thế nọ, nhưng thường các mô tả đấy khá ngắn, và không truyền đạt được tốt cái sự ngoạn mục trong thế giới của Star Wars. Anh em cũng lại một lần nữa phải nhờ ký ức về phim điền vào chỗ trống thôi.

NHÂN VẬT

Không như cái khoản cốt và thế giới, cái khoản nhân vật được William Shakespeare’s Star Wars cải thiện lên tốt hơn hẳn so với bản phim, và nó là thứ có thể đứng được độc lập nhất trong cái series này, không đòi hỏi anh em phải quành lại phim điền vào chỗ trống làm gì cả.

Sở dĩ nó làm được điều này là nhờ cái bản chất đú kịch Shakespeare của mình. Như anh em có thể đã biết rồi đấy, các vở kịch của mình, thanh niên Lắc Giáo rất hay để nhân vật quay sang khán giả bình phẩm này nọ, hoặc đứng độc thoại một thôi một hồi. Trong những màn độc thoại/chém gió với khán giả đấy, nhân vật sẽ nói toạc ra mọi thứ mình nghĩ trong đầu. Nếu đây mà là phim, làm vậy thì sẽ rất dễ trở thành “Anakin ơi, chàng đang làm con tim em tan vỡ đấy,” thế nên thường người ta toàn phải để diễn viên tự dùng biểu cảm với ngôn ngữ hình thể để thể hiện, mà mấy cái này thì chưa chắc đã truyền đạt được đúng mức đến cho người xem. Kịch thì không lo khoản đấy, và có thể cứ thế mà tằng tằng bảo tim vỡ nọ kia thôi.

Điều này dẫn đến việc ta được đi rất sâu vào trong đầu óc các nhân vật, biết rằng họ đang nghĩ gì ở các cảnh mấu chốt, biết hết về những e sợ, trăn trở, lo toan, cũng như các diễn biến tình cảm và sự giằng xé khác họ đang trải qua trong lòng, và khiến các phân cảnh trở nên có sức nặng hơn hẳn. Tỉ như nhân vật Lando, thanh niên này được cấp cho một đoạn độc thoại để thể hiện sự chuyển biến nội tâm, khiến hành động của đồng chí trở nên dễ hiểu và dễ đồng cảm hơn hẳn bản phim, thay vì chỉ đơn giản là cay Vader với simp Leia. Hoặc như Boba Fett, thay vì chỉ có nhõn 4 lời như trong phim, đồng chí liên tục có cơ hội được nói lên xúc cảm và ý nghĩ của mình, và ta có thể thấy rõ hơn hẳn cái chất khôn ngoan sành sỏi và ngạo mạn máu lạnh của thanh niên này, và thấy hắn xứng đáng với cái danh tiếng trong fandom sau này hơn.

Và tiện nhắc đến việc cấp thêm lời thoại cho mấy thanh niên Fett với Lando, truyện còn cấp thêm thoại cho những nhân vật không ai ngờ đến nhất, chủ yếu để tạo ra những tình huống hài hước. Tỉ dụ, anh em còn nhớ cái cảnh mấy con AT-AT tấn công căn cứ phiến quân trên Hoth không? Trong cái series này, cái lũ đấy đứa nào đứa nấy cũng có lời thoại riêng, và nói chuyện với nhau như kiểu anh em đồng chí. Đến cái đoạn bọn nó bị đánh gục, đọc mà không thể nhịn được cười trước cái sự đau thương thống thiết mà chúng nó dành cho nhau. Tương tự với bọn này là cái con giun thiên thạch suýt thì nuốt mất tàu Millennium Falcon. Nó cũng được cấp cho một đoạn độc thoại rất chi là mùi mẫn, đến mức đọc mà phải phì cười, bởi cái sự nghiêm túc sặc mùi troll mà tác giả đã làm với cái con đấy.

TỔNG KẾT

William Shakespeare’s Star Wars nhìn chung là một bản mod với tiêu đề Star Wars: Medieval Redux. Và cũng như với bất kỳ bản mod nào, nó mặc định yêu cầu anh em cài sẵn base game trong máy thì mới chơi được, chứ còn người chưa cài game coi như không tồn tại với nó. Nó có một tập khách hàng cực cụ thể, ấy là fan cứng của Star Wars, và không quan tâm đến bất cứ điều gì khác ngoài đem lại một trải nghiệm mới mẻ cho nhóm người đấy. Ai đã thích series này thì sẽ vẫn thấy thích nó, ai trung tính với series thì sẽ thấy đây là một thí nghiệm văn học thú vị nhưng cũng chưa chắc sẽ có thêm cảm tình gì với bản thân series, và ai đã không thích series thì tất nhiên sẽ chẳng vì cái bộ này mà quay xe.

Chính bởi vậy, anh em hãy cứ tự liệu xem bản thân thấy Star Wars như thế nào, xong rồi hẵng tính đến chuyện sờ vào cái bộ này nhé.

***


Bài gốc được đăng trong group Hội thích truyện Sci Fi trên Facebook. Cùng ghé chơi group để thảo luận về bài viết hoặc đọc thêm các bài tương tự, bạn nhé.